Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

Đàn Vịt Giời


Vịt Trời ở trên hồ

 
Đàn Vịt Trời 
  
Thế kỉ trước, "Thiên Đường" này còn hoang sơ lắm, căn bản tại đất chưa có giá như bây giờ!

Thiên nhiên hoang sơ nhưng xứ sở ấy lại chưa dã man, buông thả, tồi tệ như giờ, sự dã man, xấu xa, trơ tráo luôn luôn thuộc về "phe địch". Giờ không còn "phe địch" sự trơ tráo, dã man thuộc "phe ta"! Các cô gái kín cổng, cao tường hơn và cũng đoan trang, ý vị hơn. Ví có thấy "đức vua cởi truồng" ngoài phố thì nhất định phải lấy tay che mặt cho cẩn thận, ghé tai nhau thì thầm ... Ngoại lệ mới có đứa mót quá không nhịn được buột miệng rú ầm lên hoặc rúc lên cười rinh rích ... (lấy tay che mặt chỉ nhìn qua kẽ ngón tay một cách rất ý vị) ... Đại loại thế. Giờ thì nó khác!

Ở phía Nam hồ Dâm Đàm (gọi tắt là "hồ Dâm") có một ngôi chùa hoang vắng, cây cối um tùm, lòng hồ nơi ấy nông thoai thoải, ít bùn. Một nơi lý tưởng để tắm ngoài thiên nhiên, nhất là tắm truồng. Chẳng phải vô ý thức, hay báng bổ gì gì ... Căn bản tại thánh thần lúc ấy chưa có giá lắm!

Các tôn giáo, tín ngưỡng được "vinh dự" sánh vai với "phản động" hoặc băng đảng giang hồ!

Một thời đất chùa ấy bị trưng dụng để xây khu hầm ngầm lớn lắm, có đường ngầm thônng với khu nghỉ dưỡng của một ông "Chúa Đảo", Ấy là thời giặc giã. Về sau "Chúa Đảo" chết, bong ke trên mặt đất bị bỏ hoang.

Xửa xưa chùa có con đường lát gạch đi ra hồ Dâm, có một cái cổng với những cột lớn cũng xây bằng gạch, những tam cấp dẫn xuống bến nước trông thẳng sang một ngôi phủ, Phủ đó bây giờ cao giá lắm! Đồ rằng cái chỗ chày chiếc và “canh gà Thọ Xường” là ở đấy, vẻ hữu tình của hồ Dâm là đấy, gần bãi tắm bấy giờ. Xừa xưa nó hữu tình thế náo không biết, lúc "Chúa Đảo" chết rồi có bọn ở truồng lại “trưng dụng” làm bãi tắm thì cái cổng rất hoành tráng đã đổ, những bậc tam cấp bị sóng đánh tung gần hết. Nơi ấy chỉ còn là một phế tích.

Thực ra thì cũng chỉ có một bọn chừng gần hai chục mống tắm truồng ở đấy thôi, như những con le le thảnh hoặc còn có thể thấy trên hồ Dâm bây giờ. Nơi ấy quá thâm u. Ngược lại, Le le, Mòng Két, Sâm Cầm hồi đó thì nhiều lắm những đàn Sâm Cầm dài hàng km sà xuống kín rợp mặt hồ mỗi độ Đông về … Bọn đến tắm cái, đực đều có cả, hồi đó chưa có trào lưu “Hifi tự quản” như giờ. Mặc định là kưng nào Hifi thì gần như sẽ phiên chế trong ngành “Khoa học tâm linh” nghĩa là bói toán, thầy cúng, ông Đồng, Bà Cốt …

Làm mấy thứ này hiểm nguy như “hoạt kách mệnh” nhá, không có thừa thãi ê hề dịch vụ công khai có bảo kê như giờ nhá, hở ra chết liền! Hồi đó tuy khắc nghiệt, "hoạt tín ngưỡng" là phạm tội nhưng các kưng đó vẫn hoạt như thường, dân tộc ta vốn dư dả anh hùng và cũng dồi dào "tội phạm". Cái nghề ấy lắm màu (tiền), đắt khách …  Sống tự do mà kiếm được miếng ăn lúc đó đích thị là phạm tội không sai! Độ rủi do mạo hiểm không thua "hoạt kách" ngày xưa… Đừng có mà tưởng! …

Càng tăm tồi con dân càng cần một nơi để kí gủi linh hồn! Mặc dù thánh thần lúc đó chưa chưa được giá như giờ đâu nhá! Tắm truồng có bầy đàn như thế là tội tương đương với "hoạt tín ngưỡng", nghĩa là tắm là việc rủi ro chẳng khác đéo gì mấy kưng "hoạt kách tâm linh". Tù như bỡn!

Truồng, vâng. Đã truồng là truồng tuyệt đồi nhé … Cả đàn nô giỡn như bầy Vịt Giời ... không giám tự cao ví với Thiên Nga hay Sâm Cầm ... Bởi tự tôn thái quá không phải là một đức tính! Càng không phải là Tiên. Vịt Giời thôi!

Các Vịt Giời thường đến từ rất sớm và vui chơi tới tận đêm khuya, cái đức siêng năng thậm chí là ăn đứt bây giờ, các Vit Giời siêng đàn đúm lắm, đàn đúm bởi có việc đéo gì mà làm đâu? Ai cho làm? Biết gì mà làm? Thời buổi nó như vậy. Màu (tiền) thì không có nhiều, đủ mua rượu và thuốc lá là quý rồi, được cái sản vật lại rất sẵn, cá tôm trao đổi được từ các "thổ dân", toàn dân thảo khấu, vào tù, ra tội, chính thế đâm ra lại được cái sẵn tình người!

Đó là những cuộc “giao lưu văn hóa” rất đặc sắc, mấy cu "hoạt kách" gọi là "dân vận", các "thổ dân" câu hay lưới được cá vui vẻ mang tới chung vui cùng bọn Vịt Giời, cùng nhậu nhẹt, đàn hát bét nhè và trao đổi, thảo luận những vấn đề cấm kị ... Không phải ai cũng giỏi nhưng hình như thời ấy thằng zai nào cũng chơi được Ghita, mấy ngư phủ vào tù ra tội cũng là những tay Ghita lão luyện.

Uầy! Mà thực ra thì nhiều tay trong đám giang hồ tù tội đó là những người rất tử tế và hiểu biết nhưng sa cơ, lỡ bước. Nhiều người trong giới "đen" ngày xưa thực chất chỉ phản ánh hiện tượng bế tắc và nổi loạn, họ không sống vì tiền, không tham. Họ cô độc trong đời sống xã hội chỉ vì họ có nhận thức và không chịu thỏa hiệp ... Tiếng là nghèo nhưng so với "dân bản địa", các “anh hùng thảo khấu”,  Bọn Vit Giời còn có phần dư giả hơn.

Ngoài tôm cá thì chim trời không thiếu, công cuộc xây dựng "Thiên Đường" nơi trần thế khiến ngôi chùa cổ kính trở thành một phế tích trong khu rừng rậm rạp, giả dụ "Chúa Đảo" có “lập quan hệ ngoại giao” với một bộ lạc người Pích mê nào nào đó (một xu hướng rất độc đáo ở "Thiên Đường") và mời các đồng chí từ rừng rậm Amazon tới tham quan "Thiên Đường", hẳn sẽ bố trí tiếp đón, nghỉ ngơi ở đấy hoặc  bằng cách nào đó các đồng chí Pích mê tự di cư tới được, chắc chắn các đồng chí sẽ hết sức hài lòng! ... căn bản tại đất chưa có giá như bây giờ!

Các Vịt Giời chỉ cần vài khẩu súng cao su, một cái ống sì đồng tự chế, vậy là ê hề những đồ nhậu, toàn những thứ bây giờ gọi là đặc đặc sản. Hoa trái thì nhiều lắm, trong "khu rừng hoang" đó còn sót lại những cây ăn trái của nhà chùa, mùa nào thức ấy, chằng thiếu thứ gì, bọn ở truồng vẫn "xơi lộc nhà chùa".

Các Vịt Giời tương tác một cách rất bản năng với thiên nhiên hoang dã, các "thổ dân" được thụ hưởng thoải mải vẻ đẹp của tạo hóa (bằng mắt), phô bầy lồ lộ giữa thiên nhiên, trong bầu không khí ngập tràn nắng, gió, rượu và âm nhạc... Hồi đó cũng chả có sẵn "Trà Chanh" và "văn hóa phẩm đồi trụy" như bây giờ để con dân tự sướng, ví thế, đó là những cuộc đàn đúm khá hiếm hoi và đặc biệt.

Nét đặc trưng của các "thổ dân" là nhút nhát và bẽn lẽn, không bao giờ giảm cởi quần ra đâu nhé, như con sâu, chả thấy chui ra khỏi cái kén bao giờ ... có nhẽ sợ mất …? Hố! hố! hố! Cũng phải thôi, cái thời có thể bị kẻ trộm cắt mất cả cái khuy quần! Mà cũng có lẽ là do bất tiện, cây cối rậm rạp thế mà có cái “cành” cứ mọc ngang ra thì đi lại vướng bỏ mẹ???

Đùa thôi, mấy đại ka đó … ngượng, mấy lại “con thầy, vợ bạn” "người quân tử đéo ai lại nghĩ tới bao giờ"! Các đại ca ấy luôn nhất quán, kiên định với quan điểm như vậy! Cởi truồng, uống rượu, đàn ca, thơ phú là một chuyên, XXX thì là câu chuyện khác, không nói ở đây. Với lại nếu có nói về chuyện XXX thì nó dài lắm lắm, đéo ai có kiên nhẫn mà đọc hết những chuyện đó cơ chứ? Nhưng không vì thế mà lại lại đơn điệu tới mức không có chút “bóng râm”, vì không có “bóng râm”  trời nắng sẽ rất đau đầu, ai chịu được?

Ăn, chơi, bơi, lội, "xoắn quẩy" thì là chuyện thường, chuyện hết sức bình thường, một hôm mình thấy con Vịt Giời (cái) nó đỏ hết cả mào … Lạ! ... khả ái thế không biết, giờ vẫn còn ấn tượng! … Nhưng không phải là chuyện dâm, vì đã nói là không kể chuyện dâm ở đây hôm nay. Hôm khác sẽ kể. Hôm ấy như mọi bận, ăn nhậu, nhảy múa rùi, tắm rùi, phơi nắng rùi, cả đàn ngồi dạng tè he tám chiện nghệ thụt (tuổi trẻ ngu nhắm, toàn chiện thừa hơi). Đang tám về hình nọ, màu kia, về bố cục này, về chất liệu nọ, tư tưởng, khát vọng, hoài bão, lọ chai, tám về nhân sinh quan, thẩm thiếc, văn chương, thi phú ...  Tám  về óc quan sát, tư duy khoa học trong nghệ thụt … ngu thế đấy! Toàn thứ đéo ai chả bít?

Nhưng khổ, thời đấy nó ngu dân, căn bản của "Thiên Đường" là phải ngu! Ngu si hưởng thái bình mà??? Làm đéo gì có gúc có fây như giờ … Sách vở thì lèo tèo và luôn được "định hướng kĩ càng", thầy bà, có mấy chữ dận cạp quần thì giấu như mèo giấu cứt!

Con Vịt Giời (cái) ấy của mình nó cũng tám ác, vừa tám nó vừa ngắm cái chậu lớn đựng những con Trai lúc nãy cả bọn bơi lội và bắt ở dưới hồ. Mịa kíp! Con Trai nghĩa là con Trai Trai để nấu cháo Trai ăn với quẩy xoắn ý, đã đéo biết bơi, biết bay, biệt chạy, biết đi, biết bò, biết nói, chìm đắm sâu tận dưới đáy bùn mà còn bị móc lên, bị hành hạ, cầm tù! Rõ là bi hài kịch cho đời nó!

Bắt chơi vậy thôi, giải quyết đéo gì đâu!? Chiều thả lại xuống hồ, hoặc cho người ta mang về nấu cháo, thời đó gạo không có ăn chứ “đặc sản” thì thiếu giống! Con Trai, con ốc nhiều như đất, chính xác thì nhiều hơn đá, hơn gạch vỡ ngoài đường, hồi đấy làm gì có phế thải xây dựng đổ tràn lan như giờ? Người ta đi bòn từng phần tư viên gạch về xây dựng "Thiên Đường" ấy chứ!

Chậu nước yên tĩnh, lắng trong, những con Trai từ từ cựa mình và he hé dần "cái miệng", nghĩa là mở hai tấm vỏ lùm lùm như hai hàn tay bằng Calcium thường khép chặt, hai tấm vỏ xanh - đen rêu bám, đôi chỗ tróc ra óng ánh xà cừ khe khẽ cựa và hé mở lộ dần hai nếp thịt trắng phau, sau cơn hoảng hốt những con Trai lại bắt đầu  nhưng hoạt động bình thường, muôn thủa của nó. Một cái lỗ nhỏ như đầu ngón tay út hé ra với những nếp thịt và những xúc tu nho nhỏ xung quanh tạo thành những viền như răng cưa quanh mép.

Cái lỗ phụt mạnh ra một luồng nước rồi nhip nhàng hoạt động bình thường, những luồng nước ra vào tuần hoàn nhè nhẹ đều đều. Ấy là con Trai nó thở, cơ chế thở của nó như một cái máy bơm đều đều hút nước vào cơ thể, đi qua mang để hấp thụ Oxygen và lại thải ra qua cai lỗ đó, nhip nhàng đều đặn vào ra. Nếu gặp nguy hiểm đột ngột nó sẽ ngừng hoạt động, khép kín hai vỏ để tự vệ.

Nó ăn cũng bằng cái lỗ ấy, Gần như thụ động một chỗ, nó phụ thuộc vào những vụn nhỏ tạp chất lơ lửng trong nước dạng huyền phù vô tình được hút vào cai lỗ ấy và được cơ quan tiêu hóa hấp thụ, sau quá trình tiêu hóa mọi căn bã cũng được thải qua cái lỗ ra ngoài.

Khi cần di chuyển con Trai banh rộng miệng ra hơn nữa, có thể nhìn thấy rõ hai nếp thịt trắng ngà, sâu ở bên trong, đó là mang của nó và lớp áo bám sát vào vỏ cứng. Chính giữa là một cái "chân", là một miếng thịt trắng nhờn nhợt hình lưỡi rìu, nó luôn biến ảo thò ra, thụt vào giữa hai mép trăng trắng của phần áo và thay đổi kích thước, hình dáng một cách chậm chạp, thỉnh thoảng một chút chất nhầy được nhả ra mang theo những kết tủa của các tạp chất lọt vào mang hoặc giữa lớp áo và vỏ xà cừ (Calcium) của nó, một cách để làm sạch thanh lọc cơ thể và cơ quan hô hấp. Nếu những dị vật lọt vào cơ thể nó không được thanh lọc, con Trai sẽ tiết ra chất xá cừ (Calcium) bao bọc lấy để tranh bị tổn thương. Đó là lý do tại sao có Ngọc Trai, Trong tự nhiên Ngọc Trai không sẵn, phải banh rất nhiều con Trai ra mân mó, may mới gặp con có ngọc!

Khi đã thật bình an cái lưỡi rìu đó thè lè dài ra, tìm một điểm tựa và nó lựa thế cựa mình di chuyển, dưới đáy bùn hoặc đất, cát cái lưỡi trông mềm mại đó sẽ thè ra, đưa đi đưa lại, đào, ngoáy tạo thành một cái lỗ để nó có thể vùi mình vào ẩn trú, chỉ còn nhô lên một chút, đủ lộ ra cái lỗ trên bề mặt của đáy nước. Mọi trao đổi của nó đều thực hiện qua chỉ một cái lỗ đó.

Con Vịt Cái ấy là đứa có óc quan sát, khả năng tư duy hình ảnh tốt, thầy nó bảo thế. Nó hay quan sát và suy tư ... Hình như lúc đó nó đang thả hồn vào cái lỗ, với những tính năng được tích hợp một cách "kì diệu", Tiêu hóa, Hô hấp và sinh sản ... Câm lặng, vùi dưới bùn sâu nơi đáy nước, mọi trao đổi với môi trường và đồng loại chỉ thông qua nhõn một cái lỗ!

Nó đang miên man thì một viên sỏi rơi đánh cạch vào cái chậu, chắc một chú nhóc nào bắn chim ở gần đây. Những con Trai giật mình co vòi lại (từ “co vòi” nhiều khả năng xuất phát  từ hình ảnh này chứ không hẳn chỉ ám chỉ một cái vòi khác mà chị em quen thuộc ...). Chúng  khép nhanh hai mép thịt, những cái "chân" ở giữa thụt ngay vào, trước khi khép hẳn hai mảng vỏ, từ cái lỗ bao giờ cũng phun ra một luồng nước trước khi khép chặt lại…  Khi ấy con Vịt Cái của mình cũng đang dạng tè he ngay trước mặt, như một phản ứng dây chuyền theo những con Trai trong chậu nước, nó chợt rùng mình rất nhẹ nhưng cũng đủ để mọi người nhận thấy, những nếp thịt hồng hồng, ướt đẫm, chín mọng của nó cũng giật mình mím lại, cái "chân của con trai" ở giữa cũng tụt biến vào. Trước khi khép hẳn lại "con trai xinh đẹp" ấy cũng phụt ra một chút nước... Mặt con Vịt Giời đỏ lựng, tôi không để ý nó vừa bừng đỏ hay nó đã rực lên từ lúc nãy trong lúc miên man suy tư về cái lỗ.

Con Vịt Giời khác con Trai, con Hến ở chỗ nó kạp! ... kạp! ... kạp! liên tục. Nó có nhu cầu tối thiểu và căn bản là kạp! ... kạp! ... suốt ngày, bơi lội, bay nhảy, ăn và ... "phạch phạch, kạp kạp" hết sức tự do ...  Bởi nó có cả chân, cả cánh và sở hữu hơn một cái lỗ! ...

Con Vịt Giời này thường rạng rỡ nhất lúc thủ dâm. Nó thường thủ dâm trong ý nghĩ và giao cảm với những thứ hết sức kì lạ.

Con Trai _01

Con trai _02

***************************************

Chú thích: (Chú thích ở đây có thể khác các định nghĩa, các khái niệm trong  sách giáo khoa, trong  bách khoa thư, và các loại sách nói chung ... và cũng không cấu tạo, sắp xếp theo trật tự nào cả :D ).

  1. (Thiên Đường). Là tên một xứ sở được đặt gọi là "Thiên Đường" :D
  2. ức vua cởi truồng): Chỉ đơn giản là ông vua cởi truồng hoặc tương đương với chúa đảo cởi truồng.
  3. (Hồ Dâm Đàm). Còn có tên là Hồ Tây
  4. (Hồ Dâm). Rút gọn của (hồ Dâm Đàm).
  5. (băng đảng): Một tập hợp người nhóm họp, hoạt động theo cùng một tôn chỉ, mục đích.
  6. (Băng đảng giang hồ): Một tập hợp người du thủ, du thực nhóm họp, hoạt động trong những lĩnh vực xấu sa, đen tối, có đạo đức kém, đến mức tồi tệ, đáng khinh bỉ. 
  7. (Tội Phạm): Kẻ vi phạm pháp luật, Kẻ cho rằng pháp luật không đúng ở các mức độ khác nhau..
  8. (Phe ta). Kẻ thù của "phe địch" :D
  9. (Phe địch). Kẻ thù của "phe ta" :D
  10. (Phản động). Phản lực (tham khảo Vật Lý phổ thông, sách giáo khoa Vật Lý lớp 6 - THCS)
  11. (Chúa đảo). Người có quyền lực lớn nhất trên một hòn đảo (không tuân theo hệ thống pháp luật nào cả).
  12. (Bong ke). Công sự kiên cố nửa chìm, nửa nổi trên mặt đất.
  13. (Canh gà Thọ Xương) Ăn canh thịt gà và hóc xương (Theo quan niệm của một cô giáo dạy văn học ở sứ sở "Thiên Đường".
  14. (Vịt Giời / Trời). Vịt sống tự do, bay nhảy, bơi lội (khác,vịt nhà không biết bay, bơi lội có giờ, thường dùng làm nguyên liệu cho món Tiết canh vịt). :D
  15. (Le Le, Mòng Két, Sâm Cầm, Thiên Nga). Các loại thủy cầm hoang dã, có họ hàng gần xa với họ nhà Vịt.
  16. (Hifi). Một cách gọi người mang (giới tinhd thứ ba).
  17. (Hifi tự quản) Người, Nhóm, hội, cộng đồng của gười mang "giới tính thứ ba" (Chưa có luật pháp cụ thể liên quan tới vấn đề này nên gọi là "tự quản).
  18. (Calcium) Tên một nguyên tố hóa học, thành phần chính cấu tạo nên vỏ trái đất, thành phần chính cấu tạo nên hệ xương ở đông vật cũng như vỏ của nhiều loài nhuyễn thể và giáp xác.
  19. (Oxygen) Tên một nguyên tố hóa học tồn tại trong thiên nhiên ở dang khí và kết hợp với nhiều nguyên tố khác ở dạng hợp chất (ví dụ là một thành phần của nước).
  20. (Khoa học tâm linh). Một cách gọi khoa trương ở "Thiên Đường" thời nay về những quan niệm, hoạt động phi khoa học chứ không có nghĩa là "khoa học nghiên cứu về tâm linh". :D
  21. (Hoạt tín ngưỡng). Hoạt động tín ngưỡng.
  22. (Hoạt kách). Hoạt động cách mạng.
  23. (Hoạt kách mệnh). Hoạt động cách mạng.
  24. (hoạt kách tâm linh). Hoạt động tín ngưỡng lén lút. ("có màu sắc cách mạng" qua sự tương đồng  ở hành vi bí ẩn, lén lút). Là bao gồm hoạt động tín ngưỡng và hoạt động cách mạng. ...
  25. (Dân vận) Vận động nhân dân, xui nhân dân ...
  26. (Thổ dân): Dân bản địa, dân địa phương
  27. (Amazon): Sông Amazon, Rừng mưa nhiệt đới Amazon. thổ dân Amazon ...
  28. (Pích mê): Những bộ lạc sống hoang dã ở vùng lưu vực sông Amazon hoặc một số nơi ở Châu Phi, có đặc điểm rất thấp bé và phát triển ngang với những nền văn minh thời kì đồ đá.
  29. (Ống Xì đồng): Một loại vũ khí thô sơ dùng thổi nhưng viên bi, hoặc mũi tên để săn chim thú nhỏ, hoặc tên tẩm độc dùng săn thú lớn hoặc chiến đấu (vũ khí phổ thông của người Pích mê).
  30. (Súng cao su). Một loại đồ chơi và cũng là vũ khí thô sơ phổ biên khắp nơi trên thế giới, sử dụng rất hưu hiệu trong nhiều trương hợp ví dụ: Dùng săn bắn, sinh tồn trong thiên nhiên của các Hướng đạo sinh, Dùng để bắn cảnh sát trong biểu tình của phe Áo Đỏ Thái Lan năm ... Là một đồ chơi rất phổ biến của các teen boy ở "Thiên Đương" thế kỉ trước.
  31. (Con Trai / con Trai Trai): Tên  riêng chỉ một loại nhuyễn thể sống ở đáy nước, có vỏ cứng và có thể cho "ngọc Trai). Thịt dùng làm thức ăn rất phổ thông ở vùng văn minh lúa nước , đặc biệt ở xứ sở "Thiên Đường". ngọc Trai và vỏ Trai có giá trị cao trong chế tác đồ trang sức và đồ thủ công, mỹ nghệ.   
Saw Coffee 19/11/2012

PTT

***********************************

Về con Trai:

Mò (bắt) Trai

Con Trai nước ngọt (Da nó xù xì múi nó dày).

Món cháo Trai.

Mân mó con Trai tìm ngọc.

Ngọc trong bàn tay thô tháp.

Ngọc Trai.

Trang sức từ ngọc Trai.

***********************************

Quy trình thực hiện món Tiết canh vịt:

Lấy máu ( cắt tiết).

Máu (tiết).

Món ăn từ máu (đánh Tiết canh).

"Thiên Đường" &  Món ăn từ máu (Tiết canh).

Xin mời!

***********************************

Trò chơi với súng cao su: 

Súng cao su đơn giản. (truyền thống).
Súng cao su hiện đại.

Súng cao su siêu hiện đại (kĩ thuạt số).

Phe áo đỏ Thái Lan và súng cao su. (Thái Lan).

Hợp đồng tác chiến "các binh chủng". (Thái Lan).

Xạ kích 01 (Thợ mỏ, Tây Ban Nha).
.

Xạ kích 02 ( Cairo, Ai Cập).

"Đạn"

Tác xạ với hàng khủng01 ( Syria).

Tác xạ với hàng khũng 02 ( Syria).

Hàng khủng Ma de in Vietnam.

Không phai lúc nào cũng nguy hiểm.

(Tât cả ảnh trong bài được sưu tầm từ nhiều nguồn  và chỉ mang tính minh họa).

***********************************

Trò chơi với ống "xì đồng": (sẽ bổ sung tiếp).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét